1.Nước Pháp = rượu vang
Khỏi phải bàn! Rượu vang làm từ nho và những cánh đồng nho bát ngát. Rượu vang đỏ Bordeaux luôn là thứ mà người Việt chúng ta dùng làm quà tặng như một món đồ của sự sang trọng.
Nhưng nước Pháp không chỉ có Bordeaux, họ còn có rất nhiều loại rượu vang khác nhau và hầu như tỉnh nào của nước Pháp cũng có thể trồng được rượu nho. Họ có vang đỏ (vin rouge), vang trắng (vin blanc), vang hồng (rosé), vang có sủi bọt như dòng sâm-panh…
Và để nói rộng hơn, những loại thức uống có cồn nói chung là một trong những yếu tố quan trọng góp phần làm nên văn hóa ẩm thực của người Pháp. Thái Balo đã không ít lần được người Pháp mời đến nhà dùng bữa cơm thân mật. Chỉ trong một buổi tối, họ dùng nhiều loại thức uống chứ không chỉ có rượu vang. Chính nhờ việc phiêu lưu trên khá nhiều vùng của Pháp mà tôi mới biết rằng nước Pháp không chỉ có rượu vang, mà còn có rượu mạnh như Armagnac hay Calva.
Và để nói rộng hơn, những loại thức uống có cồn nói chung là một trong những yếu tố quan trọng góp phần làm nên văn hóa ẩm thực của người Pháp. Thái Balo đã không ít lần được người Pháp mời đến nhà dùng bữa cơm thân mật. Chỉ trong một buổi tối, họ dùng nhiều loại thức uống chứ không chỉ có rượu vang. Chính nhờ việc phiêu lưu trên khá nhiều vùng của Pháp mà tôi mới biết rằng nước Pháp không chỉ có rượu vang, mà còn có rượu mạnh như Armagnac hay Calva.
2.Nền ẩm thực tinh tế
Ẩm thực Pháp đã trở thành một thương hiệu quốc tế. Thế nhưng cụ thể thế nào là ẩm thực Pháp thì không phải ai cũng hiểu rõ. Có vẻ như với người Việt chúng ta, cái câu “ẩm thực Pháp rất tinh tế” là một khái niệm khá trừu tượng. Nước Pháp tuy nổi tiếng về ẩm thực nhưng lại không sở hữu những món ăn cụ thể để khắp thế giới phải nói đến, giống như kiểu món bánh pizza hay mỳ Ý.
Có chăng thì người ta thường nghĩ đến phô mai, bánh mỳ baguette hay bánh sừng bò croissant của Pháp, nhưng khổ nỗi đây không hoàn toàn là một món ăn. Khi tôi kể cho bạn bè hay họ hàng trong nước việc mình đi du học Pháp, câu nói phổ biến mà tôi gặp phải là: “mày sang đấy chắc toàn chỉ ăn bơ sữa và phô mai nhỉ”. Vậy đó, ẩm thực Tây = phô mai + bơ sữa. Cũng giống như cái cách mà người Tây nghĩ về ẩm thực Việt: cơm, cơm và cơm.
Có chăng thì người ta thường nghĩ đến phô mai, bánh mỳ baguette hay bánh sừng bò croissant của Pháp, nhưng khổ nỗi đây không hoàn toàn là một món ăn. Khi tôi kể cho bạn bè hay họ hàng trong nước việc mình đi du học Pháp, câu nói phổ biến mà tôi gặp phải là: “mày sang đấy chắc toàn chỉ ăn bơ sữa và phô mai nhỉ”. Vậy đó, ẩm thực Tây = phô mai + bơ sữa. Cũng giống như cái cách mà người Tây nghĩ về ẩm thực Việt: cơm, cơm và cơm.
Trên thực tế, nước Pháp là một quốc gia sở hữu rất nhiều món ăn đặc sản vùng miền mà bạn chỉ có thể biết khi trực tiếp đặt chân đến đất Pháp và trải nghiệm chúng. Tôi có thể liệt kê một số món: vùng Bourgogne có món bò sốt, vùng Alsace có món choucroute, thành phố Toulouse có món cassoulet, thành phố Marseille có món bouillabaisse,… tóm lại là rất nhiều món ngon. Những ai có bạn bè là người Pháp thì đều biết rằng họ rất tự hào về nền ẩm thực nước nhà và luôn là những người làm những gì có thể để duy trì văn hóa ẩm thực tinh tế của mình.
Vì thế, ẩm thực Pháp không chỉ là những món ăn mà là cả một phong cách ăn mà trong mỗi công dân Pháp đều hiểu rằng họ là những đại sứ quảng bá nó. Tôi còn nhớ những lần bạn Pháp của tôi giải thích cách dùng dao dĩa sao cho phù hợp, cách sắp bàn, cách dùng rượu vang…
Vì thế, ẩm thực Pháp không chỉ là những món ăn mà là cả một phong cách ăn mà trong mỗi công dân Pháp đều hiểu rằng họ là những đại sứ quảng bá nó. Tôi còn nhớ những lần bạn Pháp của tôi giải thích cách dùng dao dĩa sao cho phù hợp, cách sắp bàn, cách dùng rượu vang…
3. Nước Pháp = kiến trúc
Khi bạn xem tivi hay quảng cáo, thật khó để tránh khỏi những khẩu hiệu tôn vinh kiến trúc Pháp. Tuy nhiên, phong cách kiến trúc Pháp trong tiềm thức người Việt chúng ta thường có khuynh hướng bó hẹp vào trường phái kiến trúc cổ điển hoặc tân cổ điển, những trường phái rất thịnh hành trong thời kỳ Pháp thuộc.
Điều này có thể nhận thấy dễ dàng ở những khu chung cư cao cấp hay biệt thự liền kề đang nằm tràn lan trên lãnh thổ Việt Nam hiện nay. Đấy là chưa kể những biệt thự tư nhân, được các vị chủ nhà mời kiến trúc sư về thiết kế. Dáng vẻ bề ngoài của những công trình này đều thể hiện trường phái kiến trúc tân cổ điển, gợi nhớ một mối liên hệ với lối kiến trúc của Pháp thuộc. Những quý ông quý bà, tầng lớp tư sản thời Pháp thuộc đã từng sở hữu những ngôi nhà biệt thự của Tây, một thước đo đánh giá sự thăng tiến đẳng cấp xã hội.
Và cái thước đo ấy dường như trở thành một điểm chuẩn về sự thành đạt trong xã hội Việt ngày nay, ai xây được nhà hay sở hữu căn hộ chung cư theo đúng chuẩn kiến trúc Pháp thuộc ấy, thì người đó đang là người thành đạt. Có thể là Thái Balo sai trong lập luận của mình. Nhưng trường phái kiến trúc Pháp cổ vẫn đang là những gì hằn sâu trong tâm trí mỗi chúng ta khi nghĩ về nước Pháp.
Nhưng giờ hãy quay trở về với nước Pháp đại lục, liệu kiến trúc ấy có phải là kiến trúc tiêu biểu cho đất nước này? Câu trả lời là không. Hẳn các bạn đã từng nghe qua những từ vựng về kiến trúc như gô-tích, phục hưng, ba-rốc, rococo, Art Nouveau,…? Nước Pháp là của chừng ấy trường phái kiến trúc. Kiến trúc Paris của Gustave Eiffel, của cuối thế kỷ XIX đã trở thành một cái bóng quá lớn, che phủ hết cả nước Pháp và khiến cho thế giới nghĩ rằng kiến trúc Pháp chỉ bó hẹp vào những mái vòm hay ban công bằng sắt uốn, hay cửa sổ có cửa chớp.
Điều này có thể nhận thấy dễ dàng ở những khu chung cư cao cấp hay biệt thự liền kề đang nằm tràn lan trên lãnh thổ Việt Nam hiện nay. Đấy là chưa kể những biệt thự tư nhân, được các vị chủ nhà mời kiến trúc sư về thiết kế. Dáng vẻ bề ngoài của những công trình này đều thể hiện trường phái kiến trúc tân cổ điển, gợi nhớ một mối liên hệ với lối kiến trúc của Pháp thuộc. Những quý ông quý bà, tầng lớp tư sản thời Pháp thuộc đã từng sở hữu những ngôi nhà biệt thự của Tây, một thước đo đánh giá sự thăng tiến đẳng cấp xã hội.
Và cái thước đo ấy dường như trở thành một điểm chuẩn về sự thành đạt trong xã hội Việt ngày nay, ai xây được nhà hay sở hữu căn hộ chung cư theo đúng chuẩn kiến trúc Pháp thuộc ấy, thì người đó đang là người thành đạt. Có thể là Thái Balo sai trong lập luận của mình. Nhưng trường phái kiến trúc Pháp cổ vẫn đang là những gì hằn sâu trong tâm trí mỗi chúng ta khi nghĩ về nước Pháp.
Nhưng giờ hãy quay trở về với nước Pháp đại lục, liệu kiến trúc ấy có phải là kiến trúc tiêu biểu cho đất nước này? Câu trả lời là không. Hẳn các bạn đã từng nghe qua những từ vựng về kiến trúc như gô-tích, phục hưng, ba-rốc, rococo, Art Nouveau,…? Nước Pháp là của chừng ấy trường phái kiến trúc. Kiến trúc Paris của Gustave Eiffel, của cuối thế kỷ XIX đã trở thành một cái bóng quá lớn, che phủ hết cả nước Pháp và khiến cho thế giới nghĩ rằng kiến trúc Pháp chỉ bó hẹp vào những mái vòm hay ban công bằng sắt uốn, hay cửa sổ có cửa chớp.
4. Người Pháp lười biếng
Chúng ta đều biết người Pháp có một món “đặc sản” gọi là đình công hay la grève trong tiếng Pháp. Đối với du khách quốc tế, thật không có gì khó chịu hơn việc chuyến bay của họ qua sân bay Paris bị hoãn, hoặc tàu hỏa bị hủy do mấy bác lái tàu đình công… Chuyện nhân viên sân bay hay đường sắt bên Pháp đình công xảy ra như cơm bữa và rất hay được đưa lên các kênh thời sự quốc tế.
Chính vì nguyên nhân này, hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng người Pháp chỉ biết đi đình công mà chẳng lo làm việc. Thật đúng là một lũ lười biếng! Nhưng liệu sự thật có phải như vậy? Câu trả lời là không, ngược lại, mặc dù chỉ làm việc với chế độ 35 tiếng 1 tuần, Pháp là một trong những quốc gia có năng suất lao động cao nhất thế giới. Theo một cuộc khảo sát chính thức của Eurostat năm 2011, một công dân Pháp làm ra 45 Euro cho một giờ làm việc trong khi mức trung bình của liên minh Châu Âu là 32 Euro.
Điều này cho thấy rằng mặc dù người Pháp chỉ làm 35 tiếng 1 tuần, họ làm việc một cách nghiêm túc và với sự tập trung cao độ chứ không ăn thật làm giả hay làm như mèo mửa như rất nhiều quốc gia khác trên thế giới. Các bạn đừng nghĩ rằng người Pháp giỏi hơn những nhân viên khác trên thế giới. Nếu như người Pháp có năng suất làm việc cao hơn, thì một trong những lý do được khoa học công nhận, đó là chính sách nghỉ ngơi hợp lý được chính phủ Pháp ban hành. Theo luật của Pháp, số lượng ngày nghỉ phép được hưởng lương hàng năm là 35 ngày. Điều này cho phép người lao động Pháp phân bổ thời gian để đi du lịch nhiều hơn, qua đó xả stress tốt hơn và trở về làm việc với một trạng thái sung mãn.
Chính vì nguyên nhân này, hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng người Pháp chỉ biết đi đình công mà chẳng lo làm việc. Thật đúng là một lũ lười biếng! Nhưng liệu sự thật có phải như vậy? Câu trả lời là không, ngược lại, mặc dù chỉ làm việc với chế độ 35 tiếng 1 tuần, Pháp là một trong những quốc gia có năng suất lao động cao nhất thế giới. Theo một cuộc khảo sát chính thức của Eurostat năm 2011, một công dân Pháp làm ra 45 Euro cho một giờ làm việc trong khi mức trung bình của liên minh Châu Âu là 32 Euro.
Điều này cho thấy rằng mặc dù người Pháp chỉ làm 35 tiếng 1 tuần, họ làm việc một cách nghiêm túc và với sự tập trung cao độ chứ không ăn thật làm giả hay làm như mèo mửa như rất nhiều quốc gia khác trên thế giới. Các bạn đừng nghĩ rằng người Pháp giỏi hơn những nhân viên khác trên thế giới. Nếu như người Pháp có năng suất làm việc cao hơn, thì một trong những lý do được khoa học công nhận, đó là chính sách nghỉ ngơi hợp lý được chính phủ Pháp ban hành. Theo luật của Pháp, số lượng ngày nghỉ phép được hưởng lương hàng năm là 35 ngày. Điều này cho phép người lao động Pháp phân bổ thời gian để đi du lịch nhiều hơn, qua đó xả stress tốt hơn và trở về làm việc với một trạng thái sung mãn.
5. Người Pháp tóc vàng da trắng
Những bộ phim điện ảnh Pháp đã khiến cho các khán giả màn ảnh nhỏ nghĩ rằng nước Pháp là quốc gia của những con người tóc vàng da trắng.
Những cô nàng xinh đẹp nóng bỏng như Laetitia Casta, Sophie Marceau, Brigitte Bardot, Charlotte Gainsbourg, Mélanie Laurent, Louise Bourgouin khiến chúng ta nghĩ rằng chắc tất cả người Pháp đều có ngoại hình “Tây”. Các bạn còn nhớ quảng cáo sữa tắm Enchanteur chứ?
Tôi biết đến quảng cáo này từ năm 1998 và chỉ toàn thấy người mẫu quảng cáo tóc vàng, da trắng, mắt xanh. Nhưng tất cả những điều đó không thể che giấu một sự thật: nước Pháp là một quốc gia của nhập cư. Và tôi nghĩ những ngoại hình như các bạn nhìn thấy qua quảng cáo chỉ chiếm khoảng 50% dân số Pháp hiện tại. Với những ai là dân du học sinh bên Pháp thì thừa biết rằng người Pháp còn có thể là da đen, da màu, Ảrập, Châu Á. Nên nhớ rằng nước Pháp là quốc gia có cộng đồng nhập cư Hồi giáo lớn nhất Châu Âu, tôi nhớ không nhầm là khoảng hơn 10 triệu người. Như vậy, với dân số Pháp vào khoảng 65 triệu như hiện nay, cứ 10 người Pháp thì có một ông da đen hoặc Ảrập, cái mà dân du học sinh chúng ta bên Pháp gọi là “Rệp”.
Tiếp đến, nên nhớ rằng nước Pháp cũng đón tiếp rất nhiều dân nhập cư từ các nước ven rìa Địa Trung Hải như Italia, Tây Ban Nha hay Bồ Đào Nha, những nơi có tỷ lệ khá cao về ngoại hình da rám nắng, tóc đen. Và cuối cùng, các bạn hãy nhìn vào đội tuyển Pháp. Có bao nhiêu ông da trắng và bao nhiêu ông da đen và bao nhiêu ông da ngăm ngăm đen?
Thái balo.
Những cô nàng xinh đẹp nóng bỏng như Laetitia Casta, Sophie Marceau, Brigitte Bardot, Charlotte Gainsbourg, Mélanie Laurent, Louise Bourgouin khiến chúng ta nghĩ rằng chắc tất cả người Pháp đều có ngoại hình “Tây”. Các bạn còn nhớ quảng cáo sữa tắm Enchanteur chứ?
Tôi biết đến quảng cáo này từ năm 1998 và chỉ toàn thấy người mẫu quảng cáo tóc vàng, da trắng, mắt xanh. Nhưng tất cả những điều đó không thể che giấu một sự thật: nước Pháp là một quốc gia của nhập cư. Và tôi nghĩ những ngoại hình như các bạn nhìn thấy qua quảng cáo chỉ chiếm khoảng 50% dân số Pháp hiện tại. Với những ai là dân du học sinh bên Pháp thì thừa biết rằng người Pháp còn có thể là da đen, da màu, Ảrập, Châu Á. Nên nhớ rằng nước Pháp là quốc gia có cộng đồng nhập cư Hồi giáo lớn nhất Châu Âu, tôi nhớ không nhầm là khoảng hơn 10 triệu người. Như vậy, với dân số Pháp vào khoảng 65 triệu như hiện nay, cứ 10 người Pháp thì có một ông da đen hoặc Ảrập, cái mà dân du học sinh chúng ta bên Pháp gọi là “Rệp”.
Tiếp đến, nên nhớ rằng nước Pháp cũng đón tiếp rất nhiều dân nhập cư từ các nước ven rìa Địa Trung Hải như Italia, Tây Ban Nha hay Bồ Đào Nha, những nơi có tỷ lệ khá cao về ngoại hình da rám nắng, tóc đen. Và cuối cùng, các bạn hãy nhìn vào đội tuyển Pháp. Có bao nhiêu ông da trắng và bao nhiêu ông da đen và bao nhiêu ông da ngăm ngăm đen?
Thái balo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét